40 năm trước (20/7/1969), hai nhà du hành vũ trụ Hoa Kỳ đã bước chân lên Mặt trăng. Giờ đây, NASA lại đang cố gắng làm lại điều đó với dự án Constellation, một chương trình đầy tham vọng nhằm đưa con người trở lại Mặt trăng trước năm 2020.
Nhưng một khi NASA đã có thể làm việc đó chỉ 8 năm sau bài phát biểu của tổng thống Kenerdy vào năm 1961, một số người nghi ngờ tại sao làm lại việc đó lại quá khó đối với NASA. Tới năm 2020, có nghĩa là phải 16 năm sau khi NASA phóng vệ tinh thăm dò Mặt trăng vào năm 2004.
Lý do thứ nhất, mục tiêu của lần viếng thăm chị Hằng lần này to lớn hơn lần trước nhiều.
John Olson, giám đốc Văn phòng điều hành hệ thống bay thám hiểm của NASA nói: “Lần này không chỉ đơn giản là cắm cờ và bước chân lên đó. Chúng tôi sẽ đảm bảo sự có mặt lâu dài của con người trên vũ trụ”.
Không chỉ là thăm thú Mặt trăng chỉ trong vài giờ hoặc vài ngày, các nhà thám hiểm của chương trình Constellation sẽ đổ bộ lên Mặt trăng trong những sứ mệnh kéo dài hàng tháng. Họ cần phải có những thiết bị và công nghệ mới để có thể sống sót trên Mặt trăng và phải xây dựng được căn cứ bán kiên cố trên đó. Ngoài ra, NASA còn phải chế tạo ra được con tầu vũ trụ có thể chuyên chở những vật liệu đó tới Mặt trăng.
Khoa học tên lửa
Những tên lửa và tầu con thoi hiện thời của NASA không đủ năng lực để có thể thoát ra khỏi quỹ đạo thấp của Trái đất để tới được Mặt trăng với hàng đống thết bị dành cho công cuộc thám hiểm trên đó.
Jeff Hanley, phụ trách dự án Constellation của NASA nói:”Những tên lửa có năng lực để có thể chuyên chở mọi thứ ra khỏi Trái đất không còn nữa. Những loại tên lửa đó ở thời Apollo là Saturn V, suốt từ thời đó, nhà nước đã không còn duy trì loại tên lửa đó nữa”.
NASA đang thiết kế và chế tạo loại tên lửa mới vói tên gọi Ares I và Ares V để có thể quay chở lại Mặt trăng. Những tên lửa này phải lớn hơn và dài hơn các đồng nghiệp thời Apollo. và sẽ phải chuyên chở được nhiều thứ hơn.
Hanley nói với tờ Space.com:” Chúng tôi muốn làm với chi phí thấp hơn nhưng an toàn hơn, đó là một đơn đặt hàng khó cho NASA chúng tôi”
Và trên tất cả, mục thiêu của Constellation là còn đi xa hơn Mặt trăng. Các chuyến đi tới Mặt trăng sẽ chỉ là bước đệm để con người có thể tới được sao Hỏa.
Frank Peri, giám đốc của Chương trình Phát triển Công nghệ thám hiểm của NASA nói:”Chúng tôi hiểu sự phức tạp của việc rời quỹ đạo Trái đất, việc quay trở lại Mặt trăng là không hề đơn giản, ở lại trên Mặt trăng cũng không đơn giản và việc đi tới sao Hỏa còn khó khăn hơn thế nhiều”.
Khó khăn về tài chính
Trong khi về công nghệ, việc quay trở lại Mặt trăng là khong hề dễ dàng, một số chuyên gia lại cho rằng rào cản lớn nhất cho chương trình Constellation chính là tiền. NASA đã chi 35 tỷ đô la để đóng tàu Orion và tên lửa Ares I.
Ở thời Apollo, ngân sách cho NASA chiếm khoảng 5% ngân sách liên bang. Giờ đây số đó chỉ chiếm chưa được 1 %.
Trong những năm 60 của thế kỷ trước, nhiều người Mỹ cảm thấy việc chi cho chương trình Apollo là hợp lý bởi vì điều đó quan trọng cho an ninh quốc gia dưới thời chiến tranh lạnh. Ngày nay, nhiều người đặt dấu hỏi liệu các chương trình khai phá vũ trụ của con người có đáng hay không.
Cơ quan NASA vẫn cứ cho rằng có nhiều lý do để chúng ta quay chở lại Mặt trăng. Ngoài việc nghiên cứu chính về Mặt trăng và thỏa mãn sự phấn khích của con người về thám hiểm, rất nhiều công nghệ mới cũng sẽ có những ứng dụng ngay trên mặt đất. Ví dụ như các tiến bộ về các ắc quy hiệu suất cao, hệ thống tích trữ năng lượng và việc khống chế một môi trường khép kín và hỗ trợ sự sống .. hoàn toàn có thể áp dụng trên Trái đất.
“Bất chấp những khó khăn về tài chính và thời điểm suy thoái mà chúng ta đang phải đối mặt, chúng ta cần phải thực hiện điều này vì những lợi ích kinh tế, vì những tác động tốt lên xã hội loài người chúng ta. Đấy thực sự là một mục đích đáng đi tới”. Olson kết luận.
Thohry
Theo Space.com